[EJDIARY] CHÓ CẮN
CHÓ CẮN!
Ai cũng biết ca sĩ Khởi My là nữ danh ca với những bài hát dễ thương, đi vào lòng người đặc biệt là giới trẻ với những ca từ về tình yêu đôi lứa! Song, đối với tôi, tôi lại nhìn nhận ở một góc độ khác trong những lời ca, giai điệu mà Nàng thơ nhí nhảnh, dễ thương này đã gửi gắm! còn nhớ trong bài hát “ Người yêu cũ” có câu “ Cuộc sống đâu lường trước điều gì, tình yêu có thể đến và đi”. Đúng vậy, cuộc sống của tôi là một chuỗi những sự kiện bất ngờ. Đôi khi tôi thẫn thờ đứng lặng người như một thằng khờ, nhưng tôi khẽ mỉm cười và chấp nhận nó như những nốt nhạc trong một bản nhạc giao hưởng! như một điểm nhấn cho cuộc đời thêm xinh!
Đúng vậy! chắc hẳn bạn sẽ nghĩ rằng : “ lại có chuyện gì rồi lên đây than thở “. Đúng vậy! tôi tái khẳng định điều bạn nghĩ là hoàn toàn tào lao bí đao. Để tôi kể bạn nghe xem, tôi có than thở không nhé!
Chiều nay, trên đường đi học về, nắng đẹp bất thường, con đường về nhà cũng trở nên thân thương đến sởn gai ốc. Gió thổi lướt qua kẽ tóc, khiến tóc tôi đung đưa, phe phẩy trước gió Thu. Chưa hết, nó còn cuốn theo “ngũ mùi hương” từ tóc tôi hòa vào làn gió thênh thang lan tỏa khắp phố phường. Bước chân của tôi thanh thoát tựa như những Mo Đồ ( Model ) sải bước trên sàn catwalk. Thấy một cô gái xinh, ngại ngùng lướt qua, tôi nháy mắt mà thầm nghĩ cú nháy mắt “ nặng “ tựa ngàn cân này biến tôi và các Ộp Pa xứ kim chi trở thành anh em song sinh cùng cha, khác ông nội. Thấy một hòn đá đẹp, tôi cúi người nhặt. khi người tôi đang ở góc 95 độ thì lưng kêu “răng rắc” vài tiếng, nghe như thể là tiếng sấm ầm ầm bên tai. Ngẩng mặt lên kèm với lời than thở “ Già quá rồi”. Vừa giương đôi mắt ngán ngẫm nhìn đời chưa đến 0,0000001 giây thì đập vào mắt tôi là một “chú” chó to đùng, râu ria tùm lum. Nhìn có vẻ chăm tập thể thao lắm. Nhưng ẩn sâu trong đôi mắt đó, có chút suy tư, sầu muộn. Gương mặt thì thấm đẫm sự từng trải, chút gì đó của gió sương, thêm một chút gì đó của lười vệ sinh- rỉ mắt của “chú” nhiều đến kinh dị. Sở dĩ, tôi để từ “ Chú” trong dấu ngoặc kép là bởi lẽ nhìn “ Ấy” ( ấy = chó, đừng nghĩ linh tinh) có vẻ già lắm và góc đứng của tôi khó lòng mà nhìn thấy “ dấu hiệu” để có thể xác định giới tính của “ Ấy” ,để có thể tiện xưng hô sao cho phải phép.
Tôi thầm nghĩ “kì này đen rồi, chắc “chú” mới chia tay người yêu nên hậm hực trả thù đời đây mà”. Tôi lại nghĩ “ không biết “chú” sức khỏe có ổn không? Lỡ “chú” bị dại, lây cho mình thì đến khổ”. Dập tắt những suy nghĩ cứ liên tục trào dâng trong đầu tôi là tiếng gầm gừ của “chú” Grrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrr. Tôi nói “Calm down!man”, “ Take it easy! Man”. Tôi cứ liếng thoắng búa xua tiếng anh như vậy vì tôi nghĩ rằng: chắc “ Ấy” tưởng mình người nước ngoài thì còn tỏ lòng hiếu khách mà chặc lưỡi tha cho tôi một con đường sống, hay chí ít thì cũng đối đãi tử tế với tôi một chút. Quả không sai! Đúng là ông trời sinh ra tôi ngoài cái thân xác cao, to, đen, nhưng không hôi này lại còn thêm một bộ não thiên tài nữa chứ! “Ấy” bắt đầu dịu xuống một tí. Nhưng mặt mày thì vẫn còn cau có lắm. Tôi từ từ nhìn thẳng vào mắt “ấy”. “à à à” não bộ bừng lên một tia sáng.
May mà sáng hôm nay, tôi có đọc được một cuốn sách vô cùng thú vị. Nhưng tôi đã nghĩ rằng nó chỉ dừng lại ở thú vị mà thôi, sẽ chẳng có tí ứng dụng gì cho cuộc sống đâu mà! Nhưng không hề, tôi đã lầm, lỗi tại tôi, lỗi tại tôi, lỗi tại tôi! Mong tác giả tha thứ cho suy nghĩ khờ dại của con trẻ. Trong cuốn sách đó có đề cập đến “Ý nghĩa của đôi mắt “. Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt “Ấy”. Tôi thấy đồng tử của “chú” giãn nở hơn bình thường, chắc hẳn chú có hứng thú với làn da ngăm đen, thơm tho, ngọt ngào mà quyến rũ của tôi. Tuy nhiên, đôi mắt của chú hơi hơi liếc về phía bên trái, “chú” từ từ lơ đãng chắc hẳn đang suy nghĩ về quá khứ. Rồi từ từ điều chỉnh con mắt về bên phải, chắc “ chú “ đang suy nghĩ về tương lai đây, tôi suy đoán. Tôi bị cuốn vào từng chuyển động mắt của “Ấy “ mà tự khi nào mông tôi ngồi bệt xuống đất, tôi cũng không biết nữa.
Rồi từ từ đồng tử của “Ấy” giãn nở hơn và chăm chăm vào đôi bàn tay tôi nơi có một hòn đá xinh đẹp mà tôi đã từng nhặt trước đó. Rồi trong vô thức tôi xòe bàn tay ra, cũng là lúc đôi môi của “ Ấy” mở to hơn bình thường. Ối! tôi giật mình ngã bật ra đằng sau đầy vẻ sợ sệt. “ Ấy” dần tiến lại gần. Nhưng, không phải là thái độ đe dọa mà là trong mắt của “chú” ánh lên ý định ham thích một cái gì đó. Tôi chột dạ “ Noooooooooooooooooooooooooooo, thân xác quyến rũ này không thể để một tên thối tha như ngươi xâm hại đâu, đồ biến thái! Hứ ứ ứ……”. Không hề như tôi suy đoán, càng nhìn “chú”, tôi càng thấy phản ứng của “chú” như một đứa trẻ khi có đồ chơi mới, cả mắt và miệng của “chú” đều mở to như thể “hào hứng” mong muốn đón nhận một cái gì đó. Thay vì lao vào tôi, chú tiến lại gần hòn đá xinh đẹp, rồi ra sức liếm láp hòn đá ấy. Tôi cũng không hiểu tại sao, như thế nào, và……..?????. Có chút gì đó hụt hẫng, có chút gì đó ngại ngùng khi dòng người vẫn hối hả chạy qua tôi với đôi mắt tò mò, đầy khó hiểu……Bạn thấy đấy! “cuộc sống không lường trước điều gì”. Và cái kết của câu truyện cũng trở nên khó lường, đúng không nào! smile emoticon
-SamDong-